Bốn năm sau khi Achentina đăng quang trên sân nhà ở Buenos Aires với “ông vua” tóc dài Mario Kempes, trái bóng tròn lại cuốn thế giới vào vòng quay đam mê của nó, lần này là ở Tây Ban Nha. Người Tây Ban Nha cuồng nhiệt đã tạm gác những cuộc đấu bò tót lại để chuẩn bị kỹ càng cho ngày hội của bóng đá thế giơi.
Giải bóng đá vô địch thế giới 1982 (tên chính thức là 1982 Football World Cup – Spain / Copa del Mundo de Fútbol – Espana 82)
Các nhà lãnh đạo của thế giới luôn khẳng định bóng đá và chính trị là hai vấn đề luôn tách rời nhau, thế nhưng thực ra chẳng phải thế. Đội đương kim vô địch Achentina đến dự Espana 82 trong khi lực lượng vũ trang của họ đang chiến đấu với quân anh ở quần đảo Manvinas. Một số cầu thủ có bạn bè hay người thân đang chiên đấu ở đó. Tờ báo có xu hướng độc lập El Pais viết: “một chiến thắng về bóng đá dường như là lối thoát duy nhất cho đát nước này”. Cũng may là Achentina ở bảng 3, trong khi Anh ở bảng 4.
Cái bóng đen lởn vởn của chính trị thật ra đã ám ảnh Espana 82 từ ngay vòng loại. ngoài đương kim vô địch Achentina và đội chủ nhà Tây Bang Nha đương nhiên có mặt tổng cộng đã có tất cả 106 đội tuyển quốc gia đăng ký tham gia vòng loại giải vô địch thế giới lần thứ 12 này. Nhưng 2 đội của châu phi Gana và Libi đã kiên quyết không cử đội tuyển nước mình sang Ai Cập để thi đấu để phảm đối chính quyền của tổng thống Sadas ký hiệp ước trại David với Mỹ. đáng chú ý là Libi đã vượt qua được vòng 1 và lọt vào vong 2 nhưng vẫn từ chối đến Ai Cập.
Huấn luyện viên trưởng của Achentina, ông Luis Menotti củng có nhiều điều phải suy nghĩ ngoài tình hình chiến sự ở Manvinas. So với bốn năm trước đây, Achentina đã mất đi cái lợi thế đá trong sự ủng hộ cuồng nhiệt của khán giả nhà. Sức mạnh của ông Menottic tập trung vào bộ 3: Passarella, Kempas và Maradona. Trong số này đáng chú ý nhất là Maradona, mới 21 tuổi nhưng đã có những đường bóng được bao mệnh danh là mang đáu ấn của thiên tài. Điều làm Monotti lo lằng là anh chàng cầu thủ trẻ tuổi được ông tin tưởng trao cho chiếc áo số 10 này đã bị chấn thương nhẹ trước khi vào giải. Hơn thế nữa, bóng đá không phải là mối bận tâm duy nhất của Maradona. Ngày 4-6-1982, trong khi đồng đội đang tập luyện tại Aliccanti. Maradona đã tới Barcelona để ký một hợp đồng đá cho CLB này trong thời gian 6 năm với số tiền 8 triệu USD, trong đó 2 triêu USD được trả bằng vàng.
Mario Campes thì mội người đã biết qua giải vô đich thế giới 4 năm trước đó, còn Passarella, dày dặn trận mạc từ giải vô địch 1974 ở Đức, nay đã chững chạc trong vai trò thủ quân đội tuyển.
Nhưng đội gây nên sự chú ý nhất là Braxin. Chưa vô giải mà Braxin đã vô địch thế giới theo kết quả tính toán của… máy tính điện tử ! huấn luyện viên của Tele Santana củng chẳn úp mở gì mà nói huỵch toẹt “chúng tôi đã sẵn sàng giành cúp”. Dân Braxin đợi quá lâu rồi. lần giành cúp gần đây nhất là năm 1970 ở Mexico, khi Pele vẫn còn trên ngôi vua, nay Pele đã nhường chổ cho một loạt các tài năng mà Braxin chẳng bao giờ thiếu: Socrates, Zico, Falcao, Junior, Eder… nói về sức mạnh của đội
Tuyển Braxin thì chẳng bao giờ đủ, nhưng chưa bao giờ Braxin lại dự một giải vô địch có một dàn cầu thủ chơi bay bướm và tài hoa đến như vậy.
Không phải chỉ có Braxin mới được xếp vào danh sách những đội có khả năng vô địch, còn có 2 đội nữa là Tây Bang Nha và Đức. Tây Bang Nha được tính đến vì lợi thế đội chủ nhà, còn Đức được tính đến vì đội Đức là…Đức. Sức mạnh thống nhất của đội từ lâu đã danh bất hư truyền. sự thống nhất này còn thể hiện ở một khía cạnh khác: trong 30 năm đội tuyển Đức chỉ có 3 huấn luyện viên là S. Herberger, H. Sochoen và J.Derwall. Derwall Herberger đã là huấn luyện viên của đội vô địch thế giới năm 1954, H. Schoen là huấn luyện viên đội vô địch thế giới năm 1974. Dĩ nhiên, ông Jupp Derwali muốn la huấn luyện viên của đội vô địch năm 1982.
Chẳng có ai để ý đến đội Ý của huấn luyện viên E. Bearzot, người đã đưa đội tuyển đến Tây Ban Nha trong tiếng chửi rủa ầm ỉ của báo chí Ý. Bettega đã rời đội tuyển, sức mạnh của đội Ý có lẽ nằm ở hàng phòng thủ với thủ môn Dino Zoff, 40 tuổi, cầu thủ cao tuổi nhất tại giải lần này, trấn giữ khung thành. Hàng hậu vệ những tuyển thủ dày dặn kinh nghiệm như C. Gentile, G. Scirea va A. Cabrini. Tất cả chỉ có thế. Phía trên có Paolo Rossi, người vừa được gọi trở lại đội tuyển sau hai năm bị treo dò vì dính dáng tới một vụ nhận hối lộ ầm ĩ năm 1980. Chẳng một người dân Ý nào lại có thể ngờ được rằng “đứa con hư” được tha thứ này ít ngày sau đó lại trở thành anh hùng dân tộc.
Đội tuyển Bỉ, được nhắc đến nhiều vì sẽ gằp Achenuna trong trận đấu mở màng. Đây là một đội có sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa các cầu thủ già, dày dặn kinh nghiệm như Gerets, Millecamps với các tuyển thủ trẻ đang lên như Vandenbergh, Czerniatynski… Biệt danh”những con qủy đỏ” của đội Bỉ xuất hiện bởi hai lẽ: đôi thường mặc bộ áo truyền thống màu đỏ va cách dùng bẫy việt vị của đội thật ma quái. Để giành được một chổ ở Tây Ban Nha, đội Bỉ dưới sự cầm quân của huấn luyện viên Guy Thys đã qua mặt những đối thủ sừng sỏ, trong đó đáng kể nhất là người khổng lồ Ha Lan.
Một đội đáng chú ý khác nữa là Liên xô. Huấn luyện viên Braxin, ông Tele Santana, đã cảnh giác “Liên xô là đối thủ mạnh nhất của chúng tôi”. Hai đội này sẽ gặp nhau trận đầu tiên vào ngày 14-6 thành phố Sevila. Liên xô vốn là đội rất mạnh trong các trận đấu giao hữu. Thời hoàng kim trong giải vô địch trong khung thành” Lev Yachine. Huấn luyện viên Constantine Beskov mang đến Tây Ban Nha một dàn cầu thủ khá đồng đều. Thủ môn Dassaev, người Tarta, 25 tuổi, bắt bóng cực giởi nhưng củng được biết đến vì những quả thua một cách ngớ ngẫn. Hàng tiền vệ có cầu thủ đa năng Bessonov, nhà kỹ thuật elia và chuyên gia đá phạt Buriac. Tuyến trên có Blokhine đã qua thời sung sức vơi câu lạc bộ Dinamo Kiev và đáng chú ý nhất là Chenghelia, một cầu thủ đầu hói tầm thước nhưng chơi rất hiệu quả. Đội hình đội tuyển Liên xô lá sự kết hợp giữa hai cầu lạc bộ manh nhất Dinamo Kiev va Dinamo Tbilisi. Chỉ có hai cầu thủ của Spartak có mặt trong đội hình là Dassaev và Khidiatouline, thế nhưng lối đá của Liên xô hoàn toàn là của Spartak vì ông Beskov củng là huấn luyện viên của câu lạc bộ này: một lối đá khéo léo đan bóng nhanh ở cự ly trung bình và nhỏ, gây ân tượng nhưng hiệu quả thấp vì tốc độ chạm.
Sự vắng mặt gây tiếc nuối nhiều nhất ở Espana 82 là Hà Lan. Khởi đầu từ giải năm 1974 tại Đức bằng chiến thuật tổng lực, phát minh vĩ đại của huấn luyện viên Rinus Michels, Ha Lan đã càng lướt qua tất cả các đối thủ mạnh để có mặt 2 lần liền tại trận chung kết thế giớ tại Munich năm 1974 và Buenos Aries năm 1978 cả hai lần Hà lan điều lỡ hẹn. lần đầu thì bởi Gerd Muller , còn lần sau thì bởi Mario Campes. Nếu ở phút 89 trong trận chung kết gặp Achentina năm 1978, cú đệm bóng của thủ môn Rensenbrink không chạm cột dọc của thủ môn Fillol thì hẳn là bóng đá thế giới đã có một câu chuyện thần thoại co hậu vệ những cơn lóc màu da cam. Giờ đây, cả một thế hệ những cầu thủ tầi năng như Johan Cruyff, Neeskens, van Hanegem, Rep… đã ra đi. Hà Lan mất mau và không đủ sức vượt qua được dòng loại, Trong những ngày trước khi khai mạc Espana 82, ngoài việc dự đoán về khả năng của các đội bóng, người ta nói nhiều nhất đến tình trạng an ninh. Củng là điều dễ hiểu bởi vì trong nhiều năm rồi, đời sống chính trị ở Tây Ban Nha luôn bị một bóng ma ám ảnh: tổ chức khủng bố ETA của những người ly khai xứ Basque. Nhưng có lẽ đó trong đội tuyển có tới sáu cầu thủ người xứ Basque và một phần củng bởi động lực tự ái dân tộc, tổ chức này đã hứa sẽ không trực tiếp tuyến công vào giải đấu bóng đá, nhưng cẩn thận vẫn hơn, kế hoạch an ninh với mật danh Naranija dài hơn 100,000 trang gồm phần an ninh nhà nước và an ninh tại cacs sân vận động đã lường hết tất cả các mục tiêu: cảng, sân bay, trung tâm điện thoại, các đài phát và tiếp sóng truyền hình, các bể dự trữ nước và khí đốt, nhà máy lọc dầu, kho vũ khí… 35 máy thu hình có định được đặt ở sân bay Madrid. 30.000 người được huy động. Những Kẻ khủng bố sẽ chẳng có cơ may nao để thi thố các ngón nghề. Người ta củng tính đến vị trí những ngón tay hooligan trong bóng đá, những kẻ luôn muốn biến ngày hội của bóng thành những diệp ẫu đã cường loạn.
Giọng ca vàng của Tây Ban Nha Placido Domingo được trao cho nhiệm vụ trọng đại: hát bài hát chính thức của Mondial 82. Bài hát này truớc đó do nhóm Red de San Luis trình bày song không được đạt cho lắm. Bởi vậy hãng sản xuất đã yêu cầu Domingo ghi âm lại, Bài hát có đọan “Mặt trời chói chang trên sân bóng trai chói chang trên sân bóng Tây Ban Nha khoác lên mình trang phục ngày hội. Các cổ động viên xô tới các khán đài, phất cờ và ca vang. Những cầu thủ tài ba luôn được hoan hô. Mondial muôn năm. Tất cả mọi người hãi đến vvui chơi. Mondial muôn năm, Các đại danh thủ sẽ gặp nhau. Mondial muôn năm. Sân bãi tưng bừng trong ngày hội Mondial muôn năm”.
Công việc cuối cùng mà người ta lưu tâm là cái vật thể hình cầu đường kính 68 cm, trọng lượng 396 gam sẽ cuốn theo nó cả tỉ người trong nhịp điệu vui buồn những trái bóng Tango Espana của hãng Adidas. Một vài cầu thủ phàn nàn quả bóng khiến cho họ cảm thấy”như những cầu thủ mới vào nghề”. Nhưng rồi mọi việc đều ổn thỏa. Tất cả đã sẵn sàng cho trái bóng lăn.