Mexico 86 vẫn có 24 đội tham gia nhưng thể thức thi đấu khác với Espana 82 khi lựa chọn các đội lọt vào vòng 2. 24 đội được chia thành 6 bảng. khác với Espana 82 chỉ có 2 đội đứng đầu mỗi bảng được lọt vào vòng 2, tạo thành 12 đội chia bảng đấu vòng tròn tiếp; ở Mexico 86 ngoài 2 đội đứng đầu mỗi bảng, còn có bốn đội điểm cao nhất trong số 6 đội đứng thứ 3 ở các bảng được lọt vào vòng 2. Như vậy co tới 6 đội được lọt vào vòng trong và chia thành 4 bảng. các đội ở mỗi bảng sẽ chia cặp đá trực tiếp với nhau theo thể thứ Knock out cho đến trận chung kết.
Sau 12 giải vô địch bóng đá thế giới. Số lần các đội châu Âu đoạt chức vô địch củng ngang bàng với các đội Nam Mỹ, với tỉ số 6-6 sẽ nghiên về châu Âu hay châu Mỹ. Lẽ tự nhiên của câu hỏi đặt ra là tại giải vô địch thế giới lần này. Tỉ số 7-6 se nghiên về châu Âu hay châu Mỹ. Và mặc dù bóng đá ngày càng đi tới một thế giới thu nhỏ nhưng người ta vẫn có thể dễ dàng phân biệt được trường phái bóng đá châu Âu với bóng đá châu Mỹ. hi vọng mang chiếc cúp về cho châu lục cũng chỉ nằm ở một số ít các đội châu Âu và châu Mỹ mà thôi.
Đội Ý tới Mehico là một đội bóng khác xa với đội bóng vô địch tại Espana 82. Một lớp cầu thủ đã ra đi, một lớp mới thay thế. Sau Espana 82 các danh thủ ý chủ yếu lao vào những trận đấu bên ngoài sân cỏ nhầm kiếm được càng nhiều tiền càng tốt. trong đội hình vô đich Espana 82. Ông Bearzot vẫn giữ lại một số cầu thủ chủ chôt như Tardelli. Altobelli, Conti, Paolo Rossi Thế nhưng người anh hùng của Espana 82 Paolo Rossi dã bị chấn thương trong mùa bóng của Ý, và khó có thể duy trì được phong độ thi đấu đỉnh cao như bốn năm trước đây. Bruno Conti, Altobelli thì đã bị tuổi tác đè nặng trên vai. Chỉ còn Bergomi ngày càng chững chạc hơn qua mỗi trận đấu. trong đội hình Meexico, ông Bearzot giới thiệu gương mặt mới, Gianluca Vialli mới 21 tuổi, với huy vọng sẽ tạo ra một mũi công phá cực mạnh trên hàng tiến công. Phi hành đoàn đã lái chiếc máy bay đưa đội Ý đi Tây Ban Nha bốn năm trước đây lại làm nhiệm vụ lái chiếc Boeing 747 đặc biệt đưa đội Ý đi Mêhicô. Để lấy hên! Trong thâm tâm các tifosi của Ý tâm niệm rằng đội tuyển Ý chỉ mang chiếc cúp vàng tới “cho mượn” một tháng rồi lại mang về thôi !
Sau khi chỉ đọat được huy chương bạc ở Espana 82 đối với người Đức thì đó củng là một thất bại – trái với truyền thống. đội Đức làm một cuộc cách mạng nhanh chống thay huấn luyện viên. Người thay thế ong Jupp Der wall không phải ai xa lạ mà chính người hùng của nước Đức ở giải vô địch năm 19743 Franz Beckenbauer.
Nhưng không phải chỉ co chức vô địch thế giới trên quê hương năm 1974. Mới khiến cho Beckenbauer trở thành một huyền thoại sáng. Phong cách của Beckenbauer trên sân cỏ mới là yếu tố chính khiến cho ông trở thành một trong nhưcng cầu thủ vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá Đức, một nơi mà nền bóng đá vốn không thiếu vắng những tài năng. Nếu như Braxin có vua Pele thì Đức củng có hoàng đế Beckenbauer. Chính Beckenbauer người đã mang lại một ý nghĩa mới cho từ libero trong kho từ vựng của bóng đá thế giới- một lối đá công thủ song tòan. Nhưng đén Mêhicô, các nhà báo nhận xét rằng Beckenbauer rất ít cười bởi vì chẳng có gì vui vẻ cả. Thời vàng son của bóng đá Đức với những Beckenbauer. Maier. Vogts. Breitner, Overath Muller đã qua rồi chăng Ý tưởng của Beckenbaucr về một cặp tiền đạo Rummenigge Schuster đã thành mây khói vì đây là cặp tiền vệ bất hòa nhất thế giới. Trong tay Beckenbauer, ngoài Rummenigge ra chỉ còn hi vọng vào Pierre Littbarski và Rudi voller. Người ta ó lý khi nói rằng mong muốn lớn nhất của Franz Beckenbauer được trẻ lại để được khoác áo đội tuyển!
Tới Mêxicô 86 với cương vị vô địch châu Âu, đội tuyển Pháp là một trong những niềm hi vọng lớn nhất của bóng đá châu Âu. Hai năm trước đó, đội quân của huấn luyện viên Henri Michel đã đăng quang chức vô địch châu âu ở tây ban nha. Nhưng người pháp cần phải có một chức vô địch thế giới! ông Michel đã mang tới Mehico nguyên cả bộ năm tiền vệ đã giúp pháp đoạt chức vô địch châu âu là Michel Platini, Jean Tigana, Bernard Genghini, Alain Giesse và Luis Fernandez, trong đó nổi bật nhất là Michel Platini.
Trận đầu tiên M. Platini khoác áo đội tuyển quốc gia là vào ngày 27-3-1976, gặp đội tuyển tiệp khắc. Ngay trong trận này, Platini đã sút ting lưới thủ môn nổi tiếng Victor! Đó chỉ mới là sự ngạc nhiên đầu tiên mà Platini ngày càng tỏa sáng. Sau 25 năm, nước pháp đã tìm ra người thay thế Kopa. Thậm chí còn hơn nữa là đằng khác! Kỹ thuật cá nhân hoàn hảo, nhạy cảm trong chọn vị trí để ghi bàn, biết dàn dựng và kết thúc các đợt tiến công, cực kỳ nguy hiểm trong các pha đá phạt trực tiếp… với kỹ thuật sút phạm kiểu “lá vàng rơi”, Platini có khả năng bắt thủ môn đối phương phải vào lưới nhặt bóng từ cự ly 30 mét. Espana 82 với trận thua Đức vẫn là một nỗi thất vọng lớn của Platini. Bởi vậy, anh cùng đồng đội tới Mexico 86 với nhiều tham vọng.
Điều đáng ngạc nhiên là trong số các đội của châu Mỹ có mặt ở Mehico, Braxin vẫn được coi là đội tuyển có nhiều khả năng đoạt cúp nhất, trong khi dư luận Braxin đánh giá đội hình do ông Tele Santana mang tới Mehico là đội hình yếu kém và tồi tệ nhất trong lịch sử bóng đá Braxin. Trước khi tới Mehico, các tờ báo Braxin đã đăng bức ảnh đầu của Santana được ghép trên thân một con lừa!
Hình ảnh sa sút của đội tuyển Braxin phản ánh thực chất những mâu thuẫn, lục đục trong nội bộ của đội. Các nhà bình luận đã có lý khi chỉ ra rằng kẻ thù nguy hiểm nhất của đội Braxin chỉ có thể là chính họ. Một số các cầu thủ ngôi sao như Zico, Falcao, Socrate đã quá tuổi. Trong khi các cầu thủ trẻ vẫn chỉ là những cái bóng mờ của các bậc đàn anh lẫy lừng thuở xa xưa. “Vua” pele “Phán” một cách tinh tế: “Chúng ta có những cầu thủ chơi hay nhưng chúng ta chưa có được một đội tuyển xuất sắc”.
Nghiêm trọng hơn nữa là mâu thuẫn giữa huấn luyện viên Tele Santana với các cầu thủ, do uy tín của Santana bị sụt giảm nghiêm trọng sau một loạt các trận đấu tồi tệ của Braxin trước Mexico 86. Do vậy người có tiếng nói quyết định trong đội tuyển giờ đây nhiều khi không phải là ông huấn luyện viên nữa mà là bốn ngôi sao: Socrate, Zico, Falcao, junior.
Mối mâu thuẫn đó còn thể hiện qua sự ra đi của Leandro, người mà bản thân Santana đã đnahs giá là “hậu vệ cánh phải cừ khôi nhất thế giới!”. Thoạt đầu, Leandro đưa lý do cho việc đi khỏi đội tuyển của mình là do yêu cầu của anh ta được đá ở vị trí trung tâm hàng phòng ngự không được thỏa mãn. Thế nhưng về sau mới biết té ra nguyên nhân chính kiến Leandro từ bỏ đội tuyển chính là do việc Tele Santana đã loại Renato, một người bạn thâ của Leandro, một cầu thủ rất tài năng nhưng cũng nổi tiếng là vô kỷ luật, ra khỏi đội tuyển.
Sự ra đi của Leandro làm cho “vua” bóng đá Pele thực sự lo lắng. Nó phản ánh một cuộc khủng hoảng về lòng tin trong đội tuyển. Ở tuổi 46 và đã rời bỏ bóng đá từ 12 năm nay, Pele tuyên bố muốn huấn luyện viên Santana gọi ông trở lại vào đội tuyển. Với cương vị cũng như uy tín của Pele, không ai dám nghi ngờ tính nghiêm túc của đề nghị này. Pele cũng biết những hạn chế của mình. Ông nói: “Tôi có thể chơi được 45 phút nhưng biết đâu đấy, trong thời gian quý báo ấy, sự có mặt của tôi lại chẳng cứu vãn được Braxin …”. Pele cũng cho rằng ông chỉ cần tích cực tập luyện trong 20 ngày là có thể đạt được phong độ cần thiết.
Santana trả lời đề nghị của Pele bằng cách lấy mọt hậu vệ vô danh là Josima lấp vào chỗ trống của Leandro.
Đối với Maradona thì Espana 82 với chiếc thẻ đỏ của trọng tài tiễn ở đằng sau lưng sau cú đạp vào bụng Batista đã là mọt quá khứ lùi lại đằng sau. Ở tuổi 25, Maradona giờ đây điềm tĩnh, chín chắn hơn mà cũng sung sức hơn. Toàn bộ sức chiến đấu của đội tuyển Achentina đè nặng lên vai của tuyển thủ này. Cũng giống như ông Menotti, ông huấn luyện viên mới của Achentina là Carlos Bilardo, biệt hiệu “mũi to”. Đã xây dựng chiến thuật của đội hòa toàn dựa trên phương án “thông qua Maradona”. Chỉ có điều đây là một Maradona hoàn toàn khác so với bốn năm trước đây. Mặc dù được đánh giá là một trong những đội có triển vọng tại Mexico 86, thế nhưng người ta chỉ biết rất ít về đội Achentina. Điều duy nhất khiến cho đội tuyển này được chú ý trước khi vào giải là đội đã đến Mehico sớm nhất, 25 ngày trước ngày khai mạc, để làm quen với cái nóng và độ cao tại địa điểm thi đấu ở Mehico.
Trong số các niềm hi vong của châu mỹ lần này còn có Urugoay, đội bóng đã từng vô địch tại giải bóng đá đầu tiên trên thế giới năm 1930. Thế nhưng chiến tích lẫy lừng của họ năm 1950, “nẫng” chiếc cúp nữ thần vàng ngay trước mũi của hơn hai chục vạn dân Braxin trên sân Maracana mới thực sự đáng nể và được ghi vào sử sách. Kể từ đó, vinh quang ở các giải vô ddihcj thế giới đã quay lưng với bóng đá Urugoay. Đội được biết đến chủ yếu vì có lối chơi dữ !
Huấn luyện viên trưởng O. Borras của đội tuyển Urugoay đã cực lực bác bỏ điều này. Ông nói: “Đó là một sự tuyên truyền lệch lạc về đội tuyển Urugoay. Những lời tuyên truyền ấy do một số người cố ý tung ra nhằm bôi nhọ uy tín của bóng đá Urugoay. Đội tuyển Urugoay không hề thiên về lối bóng đá thô bạo. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là trong đội hình của chúng toàn à những con cừu non ngoan ngoãn”.
Có lẽ khi lên tiếng cải chính về hình ảnh của đội tuyển Urugoay ông O.Borras đã nghĩ đến một cầu thủ: Francescoli. Tóc đen, cao 1,8 mét, nặng 73kg, Enzo Francescoli là niềm hi vọng lớn nhất của Urugoay tại Mexico 86. Kỹ thuật khéo léo, sút phạt rất chính xác, Francescoli là linh hồn trong các đợt tiến công của toàn đội. Năm 1984, báo chí thể thao đnahs giá anh là cầu thủ xuất sắc nhất Nam Mỹ. Một đặc điểm: rất mê tín. Khi đi ra sân, Francescoli bao giờ cũng đi ở vị trí thứ hai, tay phải ôm bóng.
Đội chủ nhà Mehico cũng được chú ý vì… là đội chủ nhà trong đội cũng có một cầu thủ mà bất cứ người mehico nào, dù là trẻ em mới vài tuổi hay cụ già đều biết tên: Hugo Sanchez. Những cú tung người trồng cây chuối của anh sau mỗi bàn thắng đã trở nên quá quen thuộc với khán giả sân cỏ châu âu, khi anh là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất trong mùa bóng trước đó cho Real Madrid. Dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên người nam tư dày dạn kinh nghiệm Milutinovic, với lợi thế khán giả nhà, cộng với không khí loãng trên các sân cỏ Mehico làm đồng minh, các cổ động viên Mehico đều hi vọng rằng đội bóng của họ làm nên chuyện. Biết đâu đấy!
Mehico 86 chính là nơi gặp gỡ của những niềm hi vọng.